ÔNG MẶT TRỜI
ÔNG MẶT TRỜI (lớp 4 tuổi)
Mẹ của mình ngày xưa là giáo viên dạy môn Tâm lý giáo dục ở trường Cao đẳng Sư phạm mẫu giáo tỉnh Cửu Long cũ, sau này tách tỉnh ra thành tỉnh Trà Vinh và tỉnh Vĩnh Long, gia đình mình chuyển từ thị xã Trà Vinh về thị xã Vĩnh Long sinh sống. Mẹ mình sau khi nghỉ thai sản sinh em gái mình xong thì “được” chuyển công tác về làm giáo viên của một trường mẫu giáo của tỉnh. Sau giờ học mình thường theo mẹ vào trường và phụ giúp mẹ vài công việc nhỏ: giữ lớp, dỗ em, kể chuyện, đọc thơ,… oai như một cô giáo nhỏ. Vì thế mà mình thuộc rất nhiều bài thơ, đồng dao, bài hát thiếu nhi, và truyện kể. Sau này khi lên cấp hai, mình thậm chí còn giúp mẹ soạn giáo án, thật ra là giáo án từ năm cũ chép bê qua năm mới, những đoạn có thay đổi thì mẹ tự làm, còn đoạn nào y nguyên thì mẹ giao cho mình chép, chép riết nét chữ của mình cũng giống hệt nét chữ của mẹ.
Sáng hôm nay khi dắt tay con đi từ bãi để xe đạp đến trường mẫu giáo, nắng cuối hè 9h sáng mà cứ gay gắt trên đầu, con nhỏ đi mà phụng phịu “mẹ ơi nóng quá hà, đi hông nỗi nữa rồi mẹ ơi” rồi lề mề lê từng bước chân đi trên đoạn đường ngắn chút xíu. Mình nói con núp vào cái bóng của mẹ đi cho mát, rồi mình nhớ đến những câu thơ “Ông nhíu mắt nhìn em, em nhíu mắt nhìn ông” thế là mình bắt đầu dụ dỗ “con đi nhanh tới chỗ bóng mát kia mẹ đọc cho nghe cái này vui lắm”.
Ông mặt trời óng ánh
Tỏa nắng hai mẹ con
Bóng con và bóng mẹ
Dắt nhau đi trên đường
Ông nhíu mắt nhìn em
Em nhíu mắt nhìn ông
Ông ở trên trời nhé!
Cháu ở dưới này thôi
Hai ông cháu cùng cười
Mẹ cười đi bên cạnh
Ông mặt trời óng ánh
Đó là bài thơ “Ông mặt trời” của tác giả Ngô Thị Bích Hiền được chọn đưa vào chương trình của lớp chồi (4 tuổi). Mình rất thích bài thơ này, đọc là có thể hình dung ra được ngay cái khung cảnh đó. Ông mặt trời “nhíu mắt” nhìn con, thân thương như ông của con ở nhà, hiền hòa như ông bụt. “Em nhíu mắt nhìn ông” chỉ bởi vì ánh sáng phát ra từ ông quá chói chang, khuôn mặt đang nhíu mắt chăm chú nhìn của em nhỏ thật ngây thơ và đáng yêu. Bài thơ tuy đơn giản nhưng thể hiện đầy chất thơ và đầy cảm xúc, tình cảm giữa hai mẹ con, giữa “hai ông cháu”.
Bài thơ này cũng được nhạc sĩ Thập Nhất phổ nhạc thành bài hát rất dễ thương dễ hát (link bài hát ở dưới cmt). Mình cũng thường hát cho mấy đứa học trò của mẹ mình nghe hồi nhỏ, sau này có con mình cũng hay hát cho con nghe, lâu không hát bạn lớn cũng quên mất. Nhưng khi được mẹ nhắc lại thì bạn lớn nhà mình rất thích, bạn cũng cảm được cái tình, cái cảm xúc trong bài thơ, sau khi hỏi mẹ “mẹ ơi nhíu mắt là cái gì?”
Con thấy thú vị với tiếng Việt, biết hỏi những từ “lạ” thì mẹ vui biết bao.
(Photo from Thegioicotich.vn)